Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Bà nội đối xử bạc bẽo vì cháu "quai không giống giỏ"

Mẹ chồng tôi sau một hai lần cố tình lên phòng con dâu xem mặt cháu thì sau đó đã không thèm bế cháu nội thêm lần nào nữa. Bà bảo: “Sao nó chả giống bố 1 điểm nào thế. Hai bố con cứ như người dưng ấy. Chẳng biết nó là của nợ của thằng nào”.
Đọc những hoàn cảnh trên mục tâm sự của nhiều chị em khác, tôi chợt nhận ra kiếp làm dâu đa phần giống nhau cả Đông Hà ạ. Người phụ nữ trót gặp phải bà mẹ chồng bảo thủ khổ muôn bề. Có lẽ, các bà mẹ chồng cũng có tâm lý muốn trả thù lại tháng này làm dâu khổ ải trước đây đấy mà.
Tôi rất thông cảm với cảnh Ngưu Lang - Chức Nữ của vợ chồng bạn. Phụ nữ không có chồng bên cạnh dễ chông chênh lắm. Nhất là bạn đang bị nỗi oan khó giải.
Nhưng bạn đừng vì sự hiểu lầm nhất thời của mẹ chồng mà bỏ đi máu mủ của mình. Con cái là món quà tuyệt diệu nhất mà người phụ nữ được ban tặng.
Hơn nữa, bây giờ bà mẹ đơn thân nhiều lắm. Bạn hãy nghĩ tới con đường đó. Nếu mẹ chồng đẩy bạn đến đường cùng.
Tôi cũng đã chịu nỗi uất ức vì con tôi không giống bố. Cho dù tôi cũng chẳng gây nên tội tình gì. Nhưng mẹ chồng luôn quy chụp tôi đã cắm sừng lên đầu con trai bà.

Bà bảo: “Sao nó chả giống bố nó 1 điểm gì thế. Hai bố con cứ như người dưng ấy. Chẳng biết nó là của nợ của thằng nào”.
Thời khắc hạnh phúc của tôi tắt hẳn vào đúng ngày con tôi chào đời. Con gái tôi trông ngăm đen, mũi tẹt, mắt một mí. Đúng là con tôi không được thừa kế điểm đẹp nào từ bố. Ngược lại, con gái giống tôi từ chân tơ kẽ tóc.
Mẹ đẻ tôi lên chăm con gái đẻ đã nhiều lần bế cháu ngoại hát ru: “Con gái giống mẹ thì khó ba đời đó con ơi”. Bà lo cháu sẽ bị nhà nội ghẻ lạnh. Ai ngờ điều đó đã ứng nghiệm thật.
Mẹ chồng tôi sau một hai lần cố tình lên phòng con dâu xem mặt thì sau đó đã không thèm một lần bế cháu nội thêm lần nào nữa. Bà bảo: “Sao nó chả giống bố nó 1 điểm gì thế. Hai bố con cứ như người dưng ấy. Chẳng biết nó là của nợ của thằng nào”. Từ đó, bà ghét cháu sơ sinh ra mặt.
Đi tới đâu, hay có ai đến nhà chơi, bà cũng rêu rao về đứa cháu nhỏ “Chẳng giống ai ngoài giống con mẹ nó. Người ta thường bảo “Giỏ nhà ai quai nhà ấy, còn đằng này,… Chẹp!” Đến bữa cơm, bà thường ném vào mặt tôi cái nhìn sưng xỉa, ghẻ lạnh và chẳng bao giờ nhận trông cháu cho con dâu ăn cơm.
Nhưng có lẽ tôi vẫn tồn tại ở nhà chồng đến thời điểm này là do thu nhập của tôi cao hơn hẳn gấp 4 lần so với chồng. Thế nên bà vẫn giữ con dâu lại để đào mỏ? Song dù thế, bà vẫn luôn hoài nghi và đôi lúc không giấu nổi kìm nén còn nói những lời cạnh khóe ác khẩu.
Nhiều lần bực mình và muốn xóa tan nghi ngờ, tôi vài lần đề nghị mẹ chồng đưa cháu đi xét nghiệm ADN. Để bà chỉ việc đi, tôi bảo sẽ chịu chi phí cho việc này. Nhưng bà gằn lên: “Mày có tiền, mua kết quả nào mà chả được. Tao chẳng tin vào kết quả nào hết. Sự thật là con bé chẳng giống bố nó điểm nào cả”.
Chồng tôi lúc trước rất thương vợ. Nhưng cứ ngày đêm nghe mẹ chồng tác động, anh cũng đâm ra bán tín bán nghi con đẻ của mình. Nhiều lần, con trẻ chơi bẩn hoặc hư, anh nỡ giang tay đánh con đau điếng trong khi miệng không ngừng phỉ báng con với những từ như: “Cút đi, mày là con ai mà sao tao bảo mãi chẳng nghe hả trời?”…
Chẳng lẽ vì con gái giống mẹ, không giống cha mà tôi bị vu phản bội chồng sao?
Hiện, con gái tôi đã được 2 tuổi. Nhưng chỉ vì không có nét nào giống bố mà nó chưa bao giờ được bà nội bế bồng, chăm bẵm như nhiều đứa bé khác. Còn chồng tôi, anh nhiều lúc còn cộc cằn gằn mặt xưng hô “mày - tao” với con. Hình như từ “bố” khiến anh nghẹn cổ không nói được lên lời.
Tôi không thể ngờ một người cha lại đối xử như vậy với con gái mình. Phải chăng sự nghi ngờ vô cớ đã đè nặng lên cả tình phụ tử mất rồi?
Hai năm rồi mà nỗi oan của tôi chưa có lời giải. Hình như chồng và mẹ chồng tôi cũng chẳng có nhã ý muốn biết nó có là con cháu của họ không nữa. Chẳng lẽ vì con gái giống mẹ, không giống cha mà tôi bị vu phản bội chồng sao? Con tôi còn nhỏ tuổi, cháu nó sẽ còn thay đổi nhiều, có tội tình gì đâu mà đã phải chịu nỗi oan vô căn cứ chứ.
Cứ chỉ nghĩ đến điều này, tôi lại chạnh lòng cho con gái và sống mũi cay cay. Cứ sống thế này, chắc tôi chẳng bao giờ dám đẻ thêm một tập 2 nữa dù rằng rất muốn có 2 con. Tôi sợ tập 2 của tôi sinh ra "quai lại không giống giỏ" thì tội cho con lắm!